Gửi anh, người bạn của cả cuộc đời em

Thức dậy trong vòng tay ấm áp, ôm chặt lấy mình, thoáng nghe mùi hương nồng ấm, thân quen, gương mặt còn ngái ngủ của anh vẫn đẹp, vẫn an nhiên. Gương mặt thanh tú với đôi mắt hiền, khuôn miệng duyên, em thấy mình bình yên, hạnh phúc.

Bài dự thi cuộc thi “Viết cho người bạn đời của tôi” do Phụ Nữ Ngày Nay tổ chức

Mã số: 299_NBĐ
Họ và Tên: Đặng Thị Thúy
Địa chỉ: Quận 10, Tp Hồ Chí Minh

Anh, em đang kể anh nghe giấc mơ của em, một giấc mơ mà em luôn muốn biến nó trở thành hiện thực.  Được bên anh, nhìn thấy anh mỗi sáng mai thức dậy, bên anh dù khó khăn gian khổ, dù lúc anh vui, anh thành công hay mệt mỏi, buông bỏ. Muốn được cùng anh xây đắp một ngôi nhà nhỏ nhưng bao la tình yêu, rộn rã tiếng cười và em tin mình  sẽ làm được.  Vì từ ngày đầu nhìn thấy anh, một cô gái ngang bướng như em lại dâng lên một sự cảm phục , tôn trọng. Anh _ một chàng trai giản dị, từ lối sống đến trong suy nghĩ, yêu màu trắng. Hẹn hò anh luôn xuất hiện với bộ dạng quen thuộc, chiếc áo trắng, đôi dép huyền thoại 3 năm chưa chịu đứt, chiếc supper dream mà anh hay bảo là siêu xe giấc mơ đã đi cùng anh từ khi vào Đại Học, đi làm rồi đến nay mở được một công ty nhỏ… Chiếc xe được anh giữ gìn, bảo dưỡng, là người bạn đồng hành đã theo anh rong ruổi trên các tuyến đường, lúc đi giao hàng, gặp khách hay lúc anh như một tay đua siêu hạng chạy cho kịp chuyến hàng giao khách ở sân bay. Công ty nhỏ, vốn ít, nhân viên không nhiều nhưng đó là tâm huyết, đam mê và cả kỳ vọng của anh. Công việc cứ cuốn anh đi, những buổi hẹn hò vội vã, những lần anh chở em chạy lòng vòng quanh phố, vừa đưa em đi dạo vừa liên hệ công việc, nhìn dáng anh mệt nhoài, lòng em đau thắt lại, ước có thể gánh vác, san sẻ bớt gánh nặng cho anh. Em yêu anh nhưng cũng không tránh được những giận hờn, buồn tủi khi đợi anh thật lâu, hầu như lúc nào anh cũng trễ hẹn, ở bên em mà công việc cứ bủa vây, thế rồi em hờn, em giận, em trách mình vô dụng, chỉ biết lẽo đẽo theo sau anh, làm phiền anh, nhưng không gặp thì nhớ lắm. Có lần em đã hỏi em phải làm gì để giúp anh, anh bảo chỉ cần em đừng buồn, đừng giận, đừng khóc để anh yên tâm làm việc. Lúc đó em thấy mình như có cả thế giới. Những phút giây bên em anh luôn chọc em cười, che chở, yêu thương, dù không có những lời yêu thương hoa mĩ nhưng anh luôn làm em thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới này. Anh luôn làm những điều tốt nhất cho em, không hứa hẹn, không thề ước nhưng anh chưa bao giờ rời tay em giữa chốn đông người, chưa rời mắt khỏi em dù em ở xa anh đến đâu, chỉ cần em gọi, anh sẽ đến.

Tròn một năm yêu nhau, anh đeo vào tay em chiếc nhẫn cưới xinh xắn có khắc tên hai đứa, em vui, em hạnh phúc, em biết mình đã tìm được một người bạn sẽ đi cùng em suốt cuộc đời. Trên chặng đường đó chúng ta sẽ xây nên ngôi nhà thanh bình, là nơi chứa đựng những yêu thương, những kỷ niệm, nơi có sự cảm thông, chia sẻ, điểm tựa bình an, vững chắc. ở đó, chúng ta sẽ là những người con hiếu thảo, chăm sóc, phụng dưỡng mẹ cha, và chúng ta cũng sẽ là những người mẹ, người cha tốt, mẫu mực của những thiên thần xinh đẹp. Ở nơi đó, giông bão sẽ mãi mãi ở lại phía sau cánh cửa anh nhé.

Mời bạn đọc tham gia cuộc thi ”Viết cho người bạn đời của tôi” để chia sẻ yêu thương và đón nhận những phần quà hấp dẫn!

(Phụ Nữ Ngày Nay)

Bài viết cộng tác độc giả vui lòng gửi về email bientap@pnnn.vn

0 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN